Một vụ án lạ ở huyện Gò Công - Tiền Giang
Một vụ án lạ ở huyện Gò Công - Tiền Giang
Lần đầu tiên thấy vụ án do TA huyện Gò Công Tây - Tiền Giang xét xử hoàn toàn dựa vào lời khai một bên.
Xem thêm:
Chinh con bố Chiến kinh qua 3 chức vụ
Cơ quan viện kiểm soát ăn cháo đá bát
Nội dung: Ông Hòa khai mượn 70tr của bà Út. ông Hòa lén vợ lấy sổ đỏ đất giao cho bà Út làm tin. Nay bà Út khai bà mua đất của a Hòa và đã trả 3 lần tiền với số tiền hơn 300 triệu đồng. Các bên không có bất kỳ giấy tờ giao dịch nào.
Tại tòa, ông Hòa công nhận có mượn bà Út 70tr. Các nhân chứng thì nói "nghe nói có việc mua bán", "biết việc mua bán"; trong khi vợ Hòa thì nói không biết việc mượn lẫn việc bán của chồng - nhưng đất là tài sản chung của vợ chồng.
Lần đầu tiên trong lịch sử tòa dựa vào lời khai (không có chứng cứ vật chất) để tuyên công nhận việc mua đất của bà Út. Mọi lý thuyết học trường luật có lẽ bị phá bỏ sau bản án thần thánh này.
Theo luật, hình thức hợp đồng gồm "bằng lời nói, hành vi cụ thể, bằng văn bản hoặc văn bản có công chứng chứng thực (riêng hợp đồng liên quan đến nhà đất buộc phải có công chứng chứng thực)". Nếu HĐ bằng lời nói thì phải được 2 bên thừa nhận (trường hợp này chỉ thừa nhận mượn nợ - HĐ vay mượn có thể bằng lời nói). Nếu hợp đồng bằng lời nói mà một bên không công nhận nhận mà bên kia không có chứng cứ thì không được công nhận. Và trong vụ này, không hề có chứng cứ. Thế thì rõ ràng câu "Trọng chứng hơn trọng cung" không được áp dụng ở tòa Gò Công Tây.
Kết quả, dù án huyện xử nhưng VKS tỉnh lại kháng nghị. Tại Quyết định kháng nghị số 01/QĐKNPT-VKS-DS của VKS tỉnh Tiền Giang nói rõ: không có chứng cứ chứng minh việc mua bán và thanh toán; sổ đỏ là của vợ chồng a Hòa chứ không phải riêng a Hòa, nhưng việc giao dịch người vợ không hề biết; tòa cũng không xác định hợp đồng thực hiện vào thời gian nào...
Do vậy, VKS kháng nghị HỦY bản án của huyện Gò Công Tây do thẩm phán Phan Thị Kiều Oanh nắm cán cân công lý!
P/s: Được biết, chồng bà Út là sếp của một đơn vị công an.
Comments
Post a Comment